Hể ai xa xứ khi nghe câu ca dao “Yêu nhau củ ấu cũng tròn…” ắt cũng phải nao lòng mà nhớ quê. Nhớ cái miền quê thiết tha, mượt mà mùa lúa chín, nhớ từng củ ấu ngày xưa cả đám bạn cùng nhau chia sẻ.
Mùa ấu đã về, miền tây mùa nước nổi cũng là lúc ruộng đồng bát ngát đâu đâu cũng toàn là ấu. Ấu mọc khắp nơi, ấu xanh mơn mởn, ấu trổ hoa khắp đồng tạo nên những cảnh sắc tuổi thơ không bao giờ quên được.
Cây Ấu xanh mướt
Củ ấu nấu chín thơm lừng, cái mùi quê hương ấy không thể nào tả được bằng lời mà chỉ bằng khướu giác mà thôi. Mùi hăng hắt hơi nồng nồng, xen lẫn là mùi đất, mùi nước chan hòa vào tạo thành một củ ấu của quê hương.
Dĩa ấu vừa được luộc chín
Ăn ấu cũng là một nghệ thuật nếu không chuyện bị gãy răng thôi cũng là điều bình thường. Thường đám con nít ăn ấu hay lấy cục đá đập nát vỏ ấu cứng cáp đi để lộ ra phần thịt trắng mịn như bột. Nếu như đứa nào có hàm răng còn khỏe thì cứ việc cầm củ ấu lên miệng mà cắn, tiếng cắn củ ấu vỡ ra tạo thành những tiếng nghe sao mà giòn giã, sao mà khó quên đến dường nào.
Cây ấu vừa được nhổ lên khỏi đồng
Thịt củ ấu trắng tinh, khi cắn vào miệng, thịt củ ấu tan ra thành bột, thứ bột ngọt ngào mà thơm nồng, mùi vị khó quên đặc trưng không thể diễn tả được. Như đã nói, đó là mụi vị đặc trưng của đất bùn, của nước được tinh hoa của trời đất kết tinh thành những vị ngọt cho đời một món ăn dân dã nhưng đậm đà quên hương.
Bạn đang xem từ: baotangtonducthang.com - Bội Châu
Nguồn: baotangtonducthang.com