Google+

Thông Tin Cơ Bản Trung Quốc

Vị trí : Đông Á
 
Thời gian : GMT + 8. Mặc dù có kích thước rộng lớn nhưng múi giờ này là tiêu chuẩn của Trung Quốc 
 
Diện tích : 9.596.960 km ² (3.705.406 sq dặm). 
 
Dân số : 1,3 tỷ ngưởi (CIA, 2008). Chiếm 1/5 dân số toàn thế giới
 
Mật độ dân số : 135,5 người / km ². 
 
Thủ đô : Bắc Kinh 16,3 triệu (2007), ước tính khoảng 17 triệu năm 2008. Trùng Khánh là vùng đô thị lớn nhất, với dân số hơn 31 triệu. Thượng Hải có dân số trên 18 triệu người và năm 2004, 11 thành phố khác có dân số hơn 2 triệu và 23 thành phố có dân số từ 1-2 triệu người. Nếu Trung Quốc trên đà đô thị như hiện nay thì đến năm 2025 đất nước này sẽ có tới 219 thành phố có dân số hơn 1 triệu người. 
 
Địa lý : 
Trung Quốc là biên giới phía bắc của Nga và Mông Cổ; về phía đông của Hàn Quốc (Dem Rep), Hoàng Hải và Biển Đông; về phía nam của Việt Nam, Lào, Myanmar, Ấn Độ, Bhutan và Nepal; và về phía tây của Ấn Độ, Pakistan, Afghanistan, Tajikistan, Kyrgyzstan và Kazakhstan. Trung Quốc có địa hình khác nhau từ các phía, núi chiềm gần 1/3 diện tích. Đáng chú ý nhất là các dãy núi cao Himalayas,  Altai, Thiên Sơn và dãy núi Côn Lôn.
 
Trên biên giới với Nepal là núi Qomolangma (đỉnh Everest) với độ cao 8.848m (29.198 ft) Phía Tây là núi Thanh Hải/cao nguyên Tây Tạng với độ cao trung bình 4000m, được xem là “mái nhà của thế giới”. Một trong những điểm của dãy núi Thiên Sơn là Turpan Depression và Basin, là khu vực thấp nhất của Trung Quốc chỉ cao khoảng 154m cũng là nơi có mực nước biển thấp nhất Trung Quốc.Trung Quốc có nhiều hệ thống sông lớn, đặc biệt là v Yellow (Huang He) và Dương Tử (Chang Jiang, cũng Dương Tử Kiang). Chỉ có m10% diện tích của Trung Quốc là phù hợp với nông nghiệp.
 
Chính phủ : Trung Quốc bao gồm 23 tỉnh (Trung Quốc coi Đài Loan là tỉnh thứ 23), năm khu vực tự trị, hai khu vực hành chính đặc biệt và bốn thành phố trực thuộc Trung ương. 
 
Lịch sử :
Trung Quốc được quản lý bởi Quốc hội nhân dân của quốc gia (NPC), tổng thống Cộng hòa Nhân dân, và Thủ trưởng các Bộ, cá nhân. NPC được tổ chức 1 lần năm năm và có khoảng 3.000 đại biểu tham dự đại diện cho chính quyền cấp tỉnh, các cơ quan nhà nước và quân sự khác nhau. 
 
Trong khi cơ sở hạ tầng chính trị của Trung Quốc vẫn vững chắc, thì nền tảng của xã hội và kinh tế đang chuyển đổi nhanh chóng. Trung Quốc mở cửa hội nhập với thế giới trong những năm 1990, và gia nhập Tổ chức Thương mại Thế giới năm 2001, nền kinh tế của Trung Quốc đã hưởng lợi từ các nguồn vốn đầu tư nước ngoài đáng kể , đến nỗi Trung Quốc giờ đây là chủ nợ lớn nhất của chính phủ Hoa Kỳ và có trao đổi sở hữu nước ngoài lớn hơn bất cứ quốc gia trong lịch sử.
 
Dân số đô thị của Trung Quốc đã được toàn cầu hóa rất nhiều so với các thời điểm trước của lịch sử. Với niềm tin hơn bao giờ hết,và không ngừng khơi dậy niềm tự hào quốc gia Trung Quốc đang kì vọng trở thành một siêu cường quốc tiếp theo của thế giới.
 
Ngôn ngữ 
Ngôn ngữ chính thức là tiếng Quan Thoại. Có một số lượng lớn sử dụng thổ ngữ địa phương, các nhóm ngôn ngữ như tiếng Quảng Đông, Shanghaiese (còn gọi là Thượng Hải), Phúc Châu, Phúc Kiến, Đài Loan, Xiang, Gan và Hakka thổ ngữ ở miền nam.
 
Mông Cổ, Tây Tạng và Tân Cương là khu vực tự trị, có ngôn ngữ riêng của họ. Dịch thuật và dịch vụ thông dịch viên rất tốt. Tiếng Anh được sử dụng bởi nhiều hướng dẫn viên và tại khách sạn. Nhiều lái xe taxi không nói được tiếng Anh, thậm chí ở các thành phố lớn. 
 
Tôn giáo 
Chính thức ở Trung Quốc là thuyết vô thần. Nhưng có một số lượng lớn những người theo các tôn giáo khác nhau như Phật giáo, Daoism và Nho giáo. Trung Quốc có 100 triệu Phật tử và khoảng 60 triệu người Hồi giáo, 5 triệu người theo đạo Tin lành (bao gồm một số lượng lớn người Evangelicals) và 4 triệu người Công giáo La Mã, phần lớn là do Vatican kiểm soát. 
 
Điện lực 
220 volts AC, 50Hz. Chuôi cắm 2 lỗ và 3 lỗ thường được sử dụng. Tuy nhiên, hầu hết các khách sạn 4-5 sao ở đây cũng có dây cắm để sử dụng các thiết bị gia dụng 110 volt. 
 
Công ước xã hội 
Sự khác biệt về văn hóa có thể tạo ra sự hiểu nhầm giữa người dân địa phương và du khách. Người Trung Quốc thường không mấy thiện chí và du khách khi cần thông tin tốt nhất là nên đặt câu hỏi. Khách sạn, xe lửa và nhà hàng ăn uống thường được yêu cầu  phê bình và góp ý các dịch vụ, hành động này được thực hiện nghiêm túc. 
Không nên gây khó chịu khi bạn đang ở trong 1 đám đông. Ở các tỉnh xa trung tâm, khách du lịch hầu như ít được quan tâm. Người Trung Quốc xử sự với nhau theo cách thức có sẵn và rất lịch sự.
 
Tiêu đề đầy đủ của đất nước là 'nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa', và điều này nên được sử dụng trong tất cả các thông tin chính thức. 'Trung Quốc' có thể được sử dụng không chính thức, nhưng  đừng  bao giờ ngụ ý rằng có một Trung Quốc khác tồn tại. Du khách thường xuyên sẽ được chào mừng bằng cách vỗ tay, đây  là một dấu hiệu của sự hoan nghênh. Du khách cũng nên sử dụng các hành động theo phong tục để đáp trả sự hoan nghênh đó. Nếu cảm thấy có điều gì khiến bạn tức giận nên giấu kín, bởi vi nếu thể hiện ra bạn sẽ trở thành trung tâm của sự chú ý và bị bàn luận. 
 
Tại Trung Quốc,khi gọi tên, người ta thường gọi bằng họ trước, đây cũng là một phong tục nếu bạn được mời đứng trước công chúng. Khi ăn, bạn phải đợi được chỉ định chỗ ngồi, và không được ăn trước khi làm theo sự hướng dẫn đó. Nếu bạn sử dụng đũa và cho nó dựng thẳng đứng lên trên bát cơm thì đó được xem là biểu trưng cho cái chết.
 
Nướng bánh tại một bữa ăn là rất phổ biến tại Trung Quốc. Như một phong tục, khi đến thăm nhà ai đó bạn nên mang theo hoa quả, bánh kẹo là vật kỉ niệm của đất nước bạn để làm quà. Nếu chủ nhà là bạn bè hay họ hàng bạn có thể cho trẻ em tiền.Nếu đến thăm một trường học hoặc một nhà máy, một món quà từ quê nhà của du khách sẽ rất được coi trọng, đặc biệt là thứ không có tại Trung Quốc (ví dụ, một cuốn sách văn học nếu đến thăm một trường học, sẽ được đánh giá cao). Tem cũng rất phổ biến như là quà tặng, bởi sưu tập tem là sở thích phổ biến ở Trung Quốc. Một món quà ý nghĩa đối với một hướng dẫn viên địa phương là một cuốn sách tham khảo của phương Tây về Trung Quốc. 
 
Du khách có thể ăn mặc giản dị, tránh quá hở hang vì có thể được xem là hành vi phạm tội.Du khách đi du lịch tránh bày tỏ quan điểm chính trị hay tôn giáo. 
 
Nhiếp ảnh: các điểm tham quan lịch sử và danh lam thắng cảnh có thể được chụp ảnh, nhưng phải được sự cho phép trước khi tìm cách chụp các khu quân sự, các tòa nhà chính phủ hoặc các khu vực nhạy cảm khác.